Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

Anh yên tâm rời đi rồi chỉ còn lại mình em ở lại đây. Em đã để anh đi thật hay chỉ là một lời nói chẳng bao giờ được thực hiện?
Anh vẫn thế, vẫn cứ vô tư đối xử với em theo cách anh muốn. Anh vẫn đối xử với em theo cái cách mà anh nghĩ rằng anh đúng. Có thể anh đúng thật. Nhưng anh có biết em đau lòng thế nào không? Em muốn rất nhiều thứ bên anh nhưng trên tất cả em cần anh ở cạnh em. Em có thể không cần anh ôm. Em có thể chẳng cần anh phải nắm tay em. Em cũng chẳng cần anh phải dành trọn vẹn cuộc đời mình cho em. Anh vẫn có thể ôm người con gái của anh. Anh vẫn có thể nắm tay cô gái đó đi hết cuộc đời. Anh cũng vẫn sống được đời hạnh phúc có đôi của anh. Em cần anh ở đó, bên cạnh em. Không phải bạn, không phải người yêu, cũng chẳng phải người dưng. Cứ lặng lẽ, âm thầm nghe em nói, nghe em kể khổ, nhìn em vui, nhìn em buồn. Chẳng cần anh phải thương, chẳng cần anh phải yêu. Chỉ là nếu cuộc đời này mất đi một người như anh bên cạnh em thấy mọi thứ trở nên tăm tối.


Anh chẳng thật lòng với em một chút nào cả. Anh không thật lòng nói thương. Nếu anh thật lòng anh nhất định sẽ k buông tay em ra để nắm tay một người khác. Anh không thật lòng khi nói anh thấy anh bình thường. Anh đổ lỗi cho em rằng em chưa thể bình thường để gặp được anh. Anh đi chơi cùng người khác đừng đổ lỗi đó cho em. Em có thể gặp anh và im lìm không nhất đinh phải tha thiết. Em có thể nhìn anh như một người chưa từng quen nếu anh muốn thế. Em là một diễn viên hạng nặng của cuộc đời em. Em diễn giỏi đến mức anh cũng đã tin rằng em đã tha thứ cho anh. Em nói em không hờn, không giận anh nữa. Anh tin điều đó luôn hay anh chỉ cần câu nói đó để anh được yên lòng bên người con gái của anh? Em có thể tha thứ cho anh dễ dàng thế thì em đã quên anh lâu rồi tên ngố này à. Nếu em có thể gạt bỏ anh đi mà tiếp tục cuộc đời em thì em đã không ở đây, không ở lại nơi mà em vẫn có thể vô tình chạm mặt anh. Nếu em có thể không cần anh thì em đã nắm tay một người khác đi vào lễ đường theo ý muốn của gia đình em rồi. Nếu em có thể thứ tha cho những gì anh đã làm với em thì em đã không đau khổ nữa rồi. Em chẳng tha thứ cho anh đâu. Nhưng anh cứ yên tâm hạnh phúc với người khác đi.

Em sẽ chờ phai kiếp này. Em chẳng tìm thấy hạnh phúc gì nữa ngoài việc cố gắng tồn tại. Em đã cố gắng rất nhiều nhưng sau tất cả chỉ còn lại mình em. Em vẫn cứ đợi chờ cho hết kiếp người. Em vẫn cứ đợi ở một góc cuộc đời cho đến một ngày em rời khỏi thế giới này tìm thấy một thế giới khác. Em vẫn sống như thế, cứ bơ phờ sau mỗi ngày làm việc. Vẫn cảm thấy kiếm tiền là một lẽ tất nhiên. Vẫn sống mà chẳng cần điều gì. Vẫn sống cuộc sống mà con người còn sống phải sống. Chẳng vồ vập quá, chẳng ưu ái quá, chẳng nhiệt tình quá cũng chẳng thích thú quá. Em vẫn sẽ là em của trước kia lạnh ngắt với thế gian chờ phai kiếp này.

Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét