Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

Sinh nhật anh em tặng anh một món quà, em biết anh chờ món quà đó lâu lắm rồi. Sự im lặng của em, sự buôn bay của em là một món quà vô cùng ý nghĩa với anh và anh chờ đợi nó suốt bao ngày qua. Sinh nhật anh đó, em tặng anh món quà mà anh thích nhất đó, anh vó vui không?
Anh có thích mái tóc mới của em không? Nó đã được cắt ngắn đến mức chính em cũng ngỡ ngàng. Nhưng dù sao nó cũng đã rất ngắn. Nó ngắn như chính những gì chúng ta có với nhau :)))
Anh có vui không khi giờ đây không còn thấy em xuất hiện vẳng vất, lải nhải trên facebook, skyper, tin nhắn điện thoại của anh nữa? Anh vui, em thấy được điều đó. Em nhìn thấy anh và cô ấy. Em thấy anh nói với cô ấy những lời bâng quơ như đã từng nói với em. Em hiểu chuyện gì sẽ tiếp tục, sẽ đón chờ cô ấy, anh sẽ như thế nào tiếp theo. Em thấy anh đã bắt đầu lại cuộc sống nhộn nhịp của anh với những mối quan tâm mới. Anh đang vui. Và em đã thấy món quà của em thật ý nghĩa với anh :).


Và vì anh vui nên em đã quyết định giúp anh. Cô ấy đã tâm sự với em về sự trở lại của anh. Em đã thoát khỏi chính mình để khuyên cô ấy đến bên anh. Anh à, cô ấy cũng hoang mang như em vậy. Cô ấy cũng sợ mất anh như thế, nhưng lần này em có kinh nghiệm rồi, em sẽ giúp 2 người ở bên nhau. Nhưng em không muốn ở gần cô ấy nữa, em ước gì em không còn nhìn thấy 2 người nói chuyện với nhau nữa. Anh có biết em đã như thế nào khi nhìn thấy dòng chữ bâng quơ của anh khi nói chuyện với cô ấy không? Em đã nhấc điện thoại lên và định nhắn với anh dòng chữ "đừng hành hạ em nữa" nhưng rồi em nhớ ra em đã tặng anh một món quà sinh nhật. Anh đã nhận món quà đó như một thứ quý giá cho cuộc đời anh rồi. Em phải tuân thủ điều đó thôi.
Anh đã thôi nghe em nói rồi, em biết điều đó. Anh hạnh phúc nhiều thật nhiều với những niềm vui của anh, một ngày làm việc và có cô ấy bên cạnh hỏi han, động viên, chia sẻ những ưu phiền. Anh yên tâm, cô ấy đã khác trước rồi, lần này cô ấy sẽ biết cách yêu thương anh, biết cách quan tâm anh nhiều hơn. Cô ấy là một người tốt và giờ thì anh sẽ có cô ấy chỉ cần anh chân thành và thật lòng.


Anh đã thôi xin lỗi em rồi đúng không? Anh chẳng thật lòng xin lỗi. Vì nếu anh nghĩ mình có lỗi anh sẽ không hành động như vậy. Anh biết rất rõ em sẽ nhìn thấy, anh biết rất rõ em sẽ được nghe cô ấy nói, anh biết rất rõ em sẽ đau như thế nào vậy mà anh vẫn làm vậy. Anh vẫn vô tư quan tâm cô ấy trước mắt em. Anh vẫn vô tư nói những lời đã từng nói với em với cô ấy. Em hiểu anh không phải người sâu sắc để mà mang người khác ra chọc giận em. Anh là thật lòng cần, thật lòng quan tâm cô ấy và anh đã thật lòng muốn một mối quan hệ với cô ấy.
Nhưng sao anh ác thế? Anh không thể đợi thêm một thời gian nữa sao? Anh không thể đợi thêm chút nữa hay như anh quan tâm người ta ở nơi khác đi đừng trước mặt em như thế thì em sẽ không thấy tim mình vỡ vụn đến thế này. Anh sao anh tàn nhẫn với em thế? Anh không thể chờ cho món quà em tặng anh có thêm thời gian hay sao mà lại vội vàng thế? Anh biết em vẫn còn yêu anh mà, anh biết em vẫn rất nhớ anh mà, sao anh lại ác với em thế?

Em thật lòng muốn anh hạnh phúc nhưng đừng nhanh như thế. Em vẫn còn trách anh nhiều lắm, hận anh nhiều lắm nên đừng vội vàng như thế. Em chưa thể bình thản nhìn anh hạnh phúc bên người khác như lẽ dĩ nhiên được đâu. Em hận anh nhiều lắm nên em chưa thể gạt bỏ anh sang một bên được đâu? Làm ơn đừng bóp chết tâm hồn em nữa. Làm ơn đừng cào vào vết đau của em nữa. Làm ơn hành động yêu thương ở một nơi khác không có em và em không nhìn thấy. Làm ơn đừng khiến em hiểu rằng thế gian này ngay cả anh cũng tàn bạo với em như thế. Em đã không có tất cả rồi, giờ đây chỉ còn có những kỷ niệm, những hoài niệm về anh để em tiếp tục đó thôi.
Anh biết không em đã có một giấc mơ rất đẹp. Em đã mơ thấy một gia đình, một người chồng và một người cha của bé An Khang cố gắng hàng ngày, yêu thương hai người chúng em hàng ngày. Em đã rất hạnh phúc trong giấc mơ đó, và em ước em đừng tỉnh giấc. Nhưng mà cuối cùng thì em cũng vẫn tỉnh dậy và hiểu rằng gối đã ướt vì em đã khóc quá nhiều.
Qùa sinh nhật cho anh là sự im lặng từ bỏ của em đó. Anh nhận được rồi đúng không?
C.P.H
Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét